Cuối cùng cô cũng cầm được phần tài liệu đó lên.
Đúng lúc này, Diệp Chi Du chạy vào: “Chiêu Chiêu! Chú Thạch trở về rồi! Cậu mau ra đây!”
Trong căn phòng tối tăm, cô gái đang cúi đầu, đứng bất động ở đó, nhìn vào tài liệu trong tay mình.
“Chiêu Chiêu!” Cậu vội chạy vào và kéo cô.
Cô gái ngẩng đầu lên, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như trước, nhưng nước mặt lại rơi xuống: “Diệp Chi Du, bà Tôn có nói với cậu, người trong giấc mơ sắp chết có thể nằm mơ không?”
“Chiêu Chiêu... Cậu làm sao thế?”
“Có phải ở trong mơ, con người sẽ tưởng tượng ra một số thứ... Sau đó nó sẽ biến thành sự thật không?” Cô cố gắng bình tĩnh lại: “Hình như bây giờ tớ đã tiến vào một giấc mơ mới rồi. Một giấc mơ rất tồi tệ, phải mau chóng tỉnh lại mới được.” Nước mắt cô dồn dập rơi xuống, giọng cũng run lên, cô năn nỉ cậu: “Cậu tát tớ một cái để tớ tỉnh lại có được không?”
“Chiêu Chiêu, cậu đừng dọa tớ...”
“Hoặc là cậu véo tớ một cái thật mạnh cũng được! Tớ phải nhanh chóng tỉnh lại!”
“Không... Cậu làm sao thế? Chiêu Chiêu, cậu bình tĩnh một chút... Hay là chúng ta ra ngoài trước đi. Chú Thạch sắp về rồi!”
Dưới tình huống khẩn cấp, cậu đã chuẩn bị kháng cự lại cô!
Đúng lúc này, khóa cửa vang lên, Thạch Dũng ướt sũng đi vào.
Bởi vì cửa phòng ngủ đối diện với cửa chính, cho nên ông ấy chỉ cần liếc mắt một cái đã thấy được sự tuyệt vọng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3727338/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.