Vĩnh Nhạc vẫn là công ty có giá trị mấy trăm triệu.
Nhưng bây giờ nhà họ Đường đang thiếu nợ mấy trăm triệu, có bán đi thì cũng chỉ đủ để trả hết nợ.
Phá sản, trở thành một gia tộc bình thường, đây là chuyện không thể nào thay đổi được.
“Ông xã, anh thật sự có cách để lôi kéo đầu tư à?”
Đường Sở Sở nhìn Giang Thần, trên mặt mang theo vẻ nghi ngờ.
Giang Thần khẽ gật đầu.
Lôi kéo đầu tư, không phải là chuyện rất dễ dàng sao.
Anh thấy Đường Thiên Long cũng là một người rất đáng thương, cũng không muốn tâm huyết hơn nửa đời người của ông ta cứ như vậy mà bị huỷ hoại trong phút chốc.
Mặc dù Đường Thiên Long là một người bảo thủ, nhưng như vậy cũng đều là do những chấp niệm của ông ta.
Dẫn dắt nhà họ Đường bước lên con đường huy hoàng, đây là mơ ước của ông ta.
Vì mong ước này, ông ta đã không ngừng phấn đấu. Vốn dĩ đây là tuổi nên hưởng phúc, nhưng ông ta vẫn tiếp tục lao lực vì chuyện của gia tộc.
Hơn nữa ông ta làm việc cũng đều có giới hạn.
Nếu không thì đã không đặt ra quy tắc gia tộc rằng, những người trong gia tộc phải làm ăn đàng hoàng, không được đi đường ngang ngõ tắt.
Đường Hải mở miệng nói: “Nếu Giang Thần có lòng tin kéo được đầu tư như vậy, vậy thì cứ giao chuyện này cho cậu ta đi. Nhưng Giang Thần này, tôi cảnh cáo cậu, nếu không kéo được đầu tư, cậu cút xéo cho tôi.”
“Bố, bố thật sự tin tưởng đồ vô dụng Giang Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504742/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.