Hai người đang hôn nhau, đang ôm nhau.
“Cốc cốc cốc!”
Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên.
Hai người giống như vừa làm việc gì sai trái, đột nhiên hoảng loạn buông nhau ra.
Giang Thần nâng cao giọng kêu lên một tiếng: “Ai đó?”
Anh rất không vui.
Ai vậy chứ? Thật là không có đạo đức mà, anh đã hôn rồi, chỉ còn đợi làm việc chính nữa thôi, thế mà lại cắt ngang chuyện tốt của anh.
Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Hả Diễm Mai, bà ta hét to: “Mau mở cửa, ông cụ muốn mở cuộc họp gia tộc, bảo các thành viên trong gia tộc đều phải tham gia.”
“Đêm hôm thế này họp cái gì mà họp.” Giang Thần tỏ vẻ bất mãn.
Đường Sở Sở đã bắt đầu mặc lại quần áo rồi.
Tốc độ của cô rất nhanh, Giang Thần còn chưa kịp phản ứng, cô đã mặc xong quần áo rồi. Cô đỏ mặt, mỉm cười với Giang Thần: “Lần, lần sau, lần sau ra ngoài thuê phòng.”
Giang Thần còn có thể nói gì nữa?
Chỉ có thể đợi lần sau vậy.
Anh cũng bắt đầu mặc quần áo.
Rất nhanh hai người đã mặc xong quần áo đi ra ngoài.
“Lề mề cái gì không biết?”
Vừa ra ngoài, Hà Diễm Mai đã tỏ vẻ không vui.
Đột nhiên, bà ta cảm thấy gì đó.
Bà ta nhìn chằm chằm Đường Sở Sở không chớp mắt, thấy gương mặt cô đỏ hồng.
Bà ta là người từng trải, vừa nhìn đã hiểu ngay trước đó trong nhà đã xảy ra chuyện gì. Bà ta mau chóng kéo Đường Sở Sở qua một bên, nhỏ giọng hỏi: “Sở Sở, con và thằng vô dụng đó chung phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504741/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.