“Lộ sư muội giỏi quá.” Ngao Chấn lập tức vỗ tay, lên trước điểm mấy cái huyệt vị trêи người Mario, Mario lập tức cảm thấy toàn thân mềm nhũn không chút sức lực. Ngao Chấn xách hắn gã lên và ném lên bàn, cậu ta rút một con dao găm sắc nhọn từ bên hông ra, nhìn Lộ Tinh và nói: “Tiểu sư muội, cảnh tượng tiếp theo đây có lẽ là sẽ có chút thô tục, phải nhờ muội lánh đi một chút rồi.”
Lộ Tinh hừ và nói: “Có gì mà phải thần bí chứ, muội sẽ ở đây xem, học hỏi thủ pháp bức cung của huynh một chút.”
“Được rồi!” Ngao Chấn cầm con dao găm lên, cắt bộ quần áo trêи người Mario thành vài ba sợi vải, Mario hét lớn: “Các người muốn làm gì!”
Ngao Chấn cười khà khà và nói: “Tao hỏi mày một vấn đề, gần đây người Hoa liên tục mất tích, mày nói cho tao biết xem chuyện này là thế nào, nếu như mày trả lời đúng ý tao thì tao sẽ tha cho mày một mạng, nếu mày trả lời không đúng ý tao thì tao sẽ cắt bỏ hai quả trứng của mày.”
“Tao không biết, tao không biết cái gì hết!” Mario kêu gào hết sức lực. Ngao Chấn trực tiếp cởi tất của mình ra nhét vào trong miệng gã, xoay múa con dao găm trong tay và nói: “Mày biết người ta tặng cho tao một cái biệt hiệu, biệt hiệu đó gọi là gì không?”
Mario ngào thét ư ư, sắp bị mùi thối của chiếc tất trong miệng làm cho ngất đi rồi.
Ngao Chấn tự độc thoại: “Người ta tặng biệt hiệu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006375/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.