Cuối cùng chỉ còn lại ba tên sống sót, một lần nữa lại do Ngao Chấn tra khảo, áp tải ba tên này ra khỏi cửa, đến sào huyệt tổng bộ của bọn chúng.
Mario ở bên cạnh sớm đã đờ đẫn, trong lòng gã lại càng thêm sợ hãi hơn.
Mọi người lái xe đuổi đến một nông trại ở ngoại thành, bên trong đèn đuốc sáng rực, người canh giữ ở bên ngoài tuần tra kỹ lưỡng. La Thuần vung tay phóng ra hai thanh phi đao giết chết tên gác cổng. Bỗng nhiên bên trong sơn trang vang lên tiếng cảnh báo ‘u u u u’, Lý Thanh Lôi nói: “Bị phát hiện rồi, chúng ta xông vào.”
Lý Thanh Lôi dẫn đầu xông vào cổng, Ngao Chấn lấy làm lạ, nói: “Sao bọn chúng lại đột nhiên phát cảnh báo chứ? Chúng ta không hề để lộ mà?”
Lý Thanh Lôi làm đầu tàu gương mẫu, sớm đã xông vào bên trong sân, đột nhiên trêи không trung xuất hiện một bóng đen, tên này mặc áo choàng màu đen, chính là con của chúa trời mà lần trước đã vây đánh La Thuần, Paul.
“Gã lại có thể bay lượn trong không trung!” Ngao Chấn kinh hãi nói: “Không lẽ nào gã đã đạt đến đại cảnh Phản Hư rồi!” Bọn họ đều từng được nghe La Thuần nhắc đến, chỉ cần đạt đến đại cảnh Hóa Thần thì đã có thể bay trêи ngự kiếm, đạt đến đại cảnh Phản Hư thì có thể không cần đến kiếm mà vẫn bay được trong gió, ngao du thiên hạ.
Tên này có thể dừng lại trong không trung, chẳng phải chính là đại cảnh Phản Hư trong truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006377/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.