Sở dĩ sai hai người họ đi, là bởi vì dáng vẻ đặc thù của hai người không rõ ràng, không dễ gây chú ý. Nếu để Lý Thanh Lôi đi ra, chiều cao hai mét của anh ta sẽ khiến cảnh sát địa phương chú ý đến. Lộ Tinh thì quá đẹp, quá bắt mắt. Thân phận của Đồ Long cũng không thích hợp làm loại chuyện này.
Ngao Chấn cố ý nhìn một vòng xung quanh, thấy không có camera, mới dẫn Đường Hiệp đi về phía đám người.
Đám lưu manh kia vừa đánh vừa hô hào cái gì đó. Hai tên to con cởi trần túm tóc một cậu thanh niên, đè xuống đất đấm đá liên tục. Đường Hiệp nhìn thấy mà trong lòng bốc lửa, tiến lên đá một phát vào đũng quần tên to con kia. Đối phương kêu la thảm thiết, nằm lăn lộn dưới đất.
Ngao Chấn hú lên, tung hai đấm, đánh cho hai tên lưu manh hộc máu bay ngược. Hai người tựa như con sói lọt vào bầy cừu, mỗi lần ra tay chắc chắn sẽ có người gãy xương trật gân. Chỉ mới chớp mắt, tất cả đám lưu manh vẫn còn hung hăng càn quấy đánh người đã đều bò rạp dưới đất. Những người Hoa vừa bị đánh cũng hùa vào ra sức dẫm đạp bọn chúng, khiến cho bọn chúng phải kêu cha gọi mẹ.
Đường Hiệp xách một tên to con tóc vàng lên, quát hỏi: “Ai sai chúng mày tới?”
Nói xong cậu ta mới chợt nhận ra hai bên không cùng ngôn ngữ. Ngao Chấn mới túm cổ áo của gã, lưu loát hỏi bằng tiếng Ý: “Ai sai bọn mày tới?”
Cái tên to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006372/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.