Chu Nhược Mai nghe thấy Lê Vĩnh Thiên nói như vậy, lập tức sửng sốt, không ngờ tới Lê Vĩnh Thiên vậy mà lại nói như thế!
‘Tên khốn nạn này vậy mà lại nói dối, nếu sau này nhỡ để mọi người mình không mang thai, thì bảo mình lui kiểu gì đây?” Trong lòng Chu Nhược Mai oán hận thâm nghĩ.
Mọi người khi nghe thấy Lê Vĩnh Thiên nói như vậy, tất cả đều tin là thật. Bởi vì ban nãy mọi người tận mắt nhìn thấy Chu Nhược Mai buồn nôn.
“Mặc kệ mang thai bao lâu, chỉ cần có là tốt rồi.”
“Đúng vậy, hôm nay là sinh nhật của bà nội, Nhược Mai lại có tin vui, đúng thật là hai chuyện vui đến nhà!”
“Không bao lâu nữa, tôi đã được ôm cháu ngoại rồi, vui quá đi mất!”
Mọi người vui vẻ nói.
“Nào, chúng ta cùng cạn ly, chúc bà nội sinh nhật vui vẻ, cũng chúc chị sớm sinh quý tử.” Chu Phi Phi giơ chén rượu lên, nói.
“Không thể sinh sớm được, nhất định phải sinh đúng hạn, nếu là sinh sớm, thì thành sinh non đó.” Kim Ngọc nói.
“Phì! Không thể nói những lời không may như vậy! Nhược Mai mang thai, không thể uống rượu, chúng ta uống đi!” Chu Ly Bình nói.
Vì vậy, mọi người bắt đầu ăn uống linh đình, thoải mái chè chén no say.
Lúc ăn cơm, Long Chấn Tiêu thỉnh thoảng tìm cơ hội nói chuyện với Lê Tuyết Tương, Lê Tuyết Tương cũng không để ý đến ông ấy một chút nào.
Long Chấn Tiêu cũng không cảm thấy bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913694/chuong-1211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.