Sau bữa cơm, mấy người lớn ngồi ngoài phòng khách trò chuyện, nhắc lại chuyện về bố tôi khiến mẹ rưng rưng nước mắt.
Tôi không muốn ngồi nghe rồi lại khóc, nên tranh thủ lúc bố Yến chưa vào phòng nghỉ, tôi về phòng mình làm đề ôn thi công chức.
Có một công việc ổn định vẫn là tốt nhất, vừa tự nuôi được bản thân mà mẹ tôi cũng yên tâm. Nếu không đủ tiền thì đi làm thêm gì đó.
Làm được một lúc, tôi bị kẹt ở một bài toán dãy số.
Tôi sợ nhất là dạng đề này.
Nghĩ mãi cũng không nhớ nổi công thức, tôi kẹp sách đi sang phòng chị để tìm giáo trình.
Yến Lạc mở cửa. Anh Khởi đang đeo tai nghe ngồi trước bàn học của chị, tập trung làm video, hoàn toàn không biết tôi vào.
Yến Lạc kẹp một quyển Hãn Thanh Đường* dưới cánh tay, hỏi: "Sao thế?"
(Hãn Thanh Đường là một dòng sách chuyên phát hành các tác phẩm lịch sử, khảo cổ, nhân văn, chính trị học, triết học chất lượng cao.)
"Có một bài em không biết làm, đang qua tìm sách."
Anh nói: "Đưa đây, để anh xem."
Tôi nghĩ thấy cũng hợp lý, hỏi anh cho nhanh, tìm sách làm gì.
Anh đặt quyển sách của mình xuống, nhận lấy sách tôi, liếc qua rồi nói: "Dùng công thức tính tổng cấp số nhân: Sn=a1(1−rn)/(1−r)Sn...."
Tôi vội rút bút: "Đợi đã, anh viết ra giúp em đi, em quên sạch rồi."
Yến Lạc viết công thức bên cạnh đề rồi nhìn lướt qua: "Bài trên này em làm sai một câu."
Tôi gãi đầu, thậm chí không biết mình sai ở đâu.
Từ hồi huấn luyện quân sự năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683792/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.