Vừa xuống xe tôi đã nghi ngờ nhìn Yến Lạc: "Thật hả?"
Đợi bố Yến đi xa, anh mới khẽ nói với tôi: "Anh trai anh đã cầu hôn, nhưng chị Huân không đồng ý."
"Ừm..."
Tôi giơ tay đếm đếm.
Chị không đồng ý cũng không khó hiểu.
Tuy anh Khởi rất tốt, nhưng từ lúc chị và anh xác định quan hệ yêu đương đến nay còn chưa đến ba tháng!
Kể cả tính luôn khoảng thời gian chị ở Mỹ cũng chỉ mới nửa năm.
Giờ đã bàn chuyện cưới xin có phải quá nhanh rồi không?
Nếu không thành, chẳng lẽ anh Khởi sẽ mặc kệ chị sao?
Tôi lỡ miệng nói ra suy nghĩ cuối cùng.
Yến Lạc cười, đưa tay bôi bôi loạn xạ lên mặt tôi: "Đó là anh trai anh đấy, anh ấy rất ga lăng. Dù không cưới thì cũng sẽ không bỏ mặc chị Huân đâu."
Tôi hơi ngại: "Xin lỗi nha."
Đang nói thì mẹ Yến gọi điện thoại tôi: "Tiểu Hà, hai đứa đứng ở cổng làm gì thế?"
Tôi quay đầu nhìn về phía nhà Yến Lạc, thấy mẹ Yến đang đứng trên ban công, tay cầm một chiếc khăn lông đỏ vẫy chúng tôi.
"Dì ơi! Bọn con vào ngay đây ạ!"
Tôi cúp máy, kéo Yến Lạc cùng lôi vali chạy vội về phía nhà anh.
Vừa tới cửa, mẹ Yến đã xúc động đến bật khóc.
Yến Lạc bước lên, ôm chầm lấy bà: "Mẹ..."
Trong giọng anh có chút nghẹn ngào.
Bóng lưng mẹ Yến bé nhỏ trong vòng tay anh, bà liên tục lau nước mắt: "Đừng nghĩ đến chuyện xin học bổng gì nữa, con nhìn xem mình gầy đến mức nào rồi! Bố mẹ biết con ngoan, chỉ cần con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683707/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.