Vân Trang đã rút kinh nghiệm từ lần trước vì nói năng quá kiêu ngạo khiến Mạch Tuệ phật ý, lần này bà khiêm tốn cẩn thận hơn nhiều.
Bà đưa chúng tôi đến một biệt thự nhỏ trong khu nghỉ dưỡng ven biển. Xuống xe, tôi thấy ngoài cửa biệt thự đỗ sẵn một chiếc xe bảo mẫu, chắc hẳn thằng nhóc mập Bảo Các kia đã đến rồi.
Vừa bước vào cửa, một dòng nước bắn thẳng lên mặt tôi.
Vân Trang vội vàng lau giúp tôi, rồi quay đầu quát: "Bảo Các! Sao con có thể xịt vào chị được!"
Cư Bảo Các đứng đối diện, ôm khẩu súng nước, bĩu môi: "Con không có chị! Con chỉ có anh thôi!"
Nói xong, nó còn quay súng bắn cả lũ chúng tôi, trừ mẹ nó.
Vân Trang nhanh chóng bước tới giật lấy súng nước: "Đừng quậy nữa! Nếu không nghe lời, ngày mai mẹ sẽ không đưa con đi Disney đâu!"
Bảo Các khựng lại, nước mắt lập tức rơi lã chã: "Không đi thì không đi! Con nhờ anh đưa con đi! Mẹ cứ chơi với mấy chị xấu xí này đi!"
Dứt lời, nó chạy biến.
Lúc này bác giúp việc mới cuống quýt chạy tới, không ngừng xin lỗi Vân Trang, nhưng chẳng buồn để ý đến chúng tôi.
Vân Trang đỡ trán: "Bác Trương, bác không thể cứ nuông chiều Bảo Các như vậy. Nó dám vô lễ với khách thì quá đáng lắm rồi."
Bác giúp việc lại không phục, nói: "Phu nhân, chuyện này cũng không hẳn là lỗi của Bảo Các! Nó đang trong giai đoạn nhạy cảm, cần được yêu thương. Thế mà bà lại bỏ mặc nó đi quan tâm đến mấy người ngoài không liên quan..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683698/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.