Ăn xong, Vân Trang đưa chúng tôi về trường.
Hồ Đào lưu luyến nhìn theo bóng bà rồi lắc vai tôi: "Liên Ngẫu, mẹ ruột cậu đối xử với cậu tốt như vậy! Cầu xin cậu đó, nhận bà ấy đi! Nhận rồi thì cậu chính là thiên kim tiểu thư, có thể đưa bọn tớ đi xe sang, ở biệt thự luôn đó!"
Tôi chỉ đáp: "Ừm..."
Mạch Tuệ kéo Hồ Đào ra: "Thôi được rồi, chuyện đó là việc của Liên Ngẫu, chúng ta đừng nhiều lời nữa."
Sau đó cô ấy quay sang tôi: "Liên Ngẫu, vụ đi Disney ... bọn tớ không đi nữa đâu..."
Câu còn chưa dứt, Hồ Đào và Cô Cô cùng đồng thanh "Ủa" một tiếng, mặt đầy tiếc nuối.
Mạch Tuệ gõ một cái vào đầu mỗi người: "Đừng quên, người nuôi nấng Liên Ngẫu là bố mẹ Liên. Nếu bọn mình để mẹ ruột của cậu ấy dùng chút ân huệ nhỏ nhoi này mua chuộc, thế thì có lỗi với bố mẹ Liên quá. Làm người phải có nguyên tắc, đúng không?"
Hồ Đào lúc này mới nhớ ra bố mẹ tôi, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi nhé Liên Ngẫu, tớ phấn khích quá nên quên mất. Nếu cậu không muốn đi thì thôi, không sao đâu. Disney thì có gì, bọn mình để dành tiền một năm hai năm, kiểu gì cũng đi được."
Bộ dáng đáng thương của cô ấy làm tôi phì cười: "Thôi được rồi, đi thì đi. Dù gì vừa nãy cũng đã đồng ý rồi."
Hồ Đào vui sướng hôn chụt một cái lên mặt tôi: "Yêu chết cậu rồi, Ngẫu ơi!"
Về đến ký túc xá, tôi nghĩ ngợi rồi kéo Vân Trang ra khỏi danh sách chặn.
Đã ăn của bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683697/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.