Sau khi bị mẹ chỉnh lại, đĩa rau cải thảo lại được đặt trước mặt tôi, còn giò heo kho và tôm rim dầu thì được bày bên phía chị và Cư Diên.
Xa thế này, tôi còn ngại chẳng dám gắp.
Vừa lầm bầm trong bụng, tôi vừa cúi đầu ăn cơm.
Tưởng mình chỉ là tấm nền trong bữa cơm, ai ngờ sau khi nói vài chuyện công việc Cư Diên lại bất chợt hỏi: "Điểm của Liên Hà có thể đỗ được Vân Đại không?"
Mẹ tôi hừ một tiếng, giọng chẳng tốt lành gì: "Ba kỳ thi thử rồi còn kém hơn mười điểm! Dì thấy khỏi nghĩ đến Vân Đại thì hơn."
Bố đứng ra bênh vực: "Vẫn còn một tháng nữa, cho con bé chút niềm tin đi."
"Hứ, ôm chân Phật vào phút cuối thì nghĩ có thể tăng mười mấy điểm chắc?"
Trong lòng tôi tự nhủ, đâu chỉ ôm chân Phật, còn phải đốt nén nhang giá bốn trăm tệ một giờ nữa ấy chứ.
Tất nhiên, cái giá này tuyệt đối không thể để bà biết.
Cư Diên lại nói: "Để cháu tìm gia sư cho Liên Hà. Nếu trong thời gian này em ấy có thể khắc phục điểm yếu của mình, có khi vẫn kéo được điểm lên."
Tôi ngạc nhiên ngẩng phắt đầu, từ lúc anh ta bước vào nhà đây là lần đầu tôi nhìn thẳng: "Không cần đâu ạ!"
Mẹ đá chân tôi dưới gầm bàn, vội vàng chen vào: "Tìm gia sư thì tốt chứ sao! Có đắt lắm không?"
"Bởi vì quà cháu tặng khiến người thân của nhà mình phải vào tù, cháu vẫn luôn thấy áy náy. Tiền học thêm này để cháu chi, coi như xin lỗi."
Trời đất, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683654/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.