Yến Lạc thật sự rất để tâm đến chuyện của tôi. Thứ sáu cậu ấy đã liên lạc được với vị giáo viên suất sắc kia. Buổi tối, trên đường đi học về, cậu còn nói cuối tuần này được nghỉ một buổi, sáng mai sẽ đi cùng tôi đến học thử.
Tôi hỏi: “Cậu đã hỏi rõ một giờ bao nhiêu tiền chưa?”
Yến Lạc nói: “Học thử thì không mất tiền. Chính thức thì sau khi chiết khấu là bốn trăm một giờ. Nếu thật sự có thể kéo điểm tiếng anh của cậu lên hơn chục điểm thì số tiền này rất đáng. Nếu nhà cậu không cho, tớ có hai ngàn tiền lì xì, không đủ thì hỏi mượn thêm anh trai tớ…”
Tôi vội lắc đầu: “Không cần! Dạy kèm cho tớ sao có thể để cậu bỏ tiền. Nếu cậu trả thì tớ không đi nữa.”
“Được rồi, được rồi, đừng tính toán với tớ như thế.” Đi tới dưới lầu nhà tôi, cậu phẩy tay: “Mai tám giờ gặp nhé.”
“Ừ, bye bye.”
Nhìn bóng lưng cậu rời đi, tôi hơi thất thần.
Trước đây tôi còn chê chị và Cư Diên không dính nhau, ai ngờ bọn tôi cũng nhạt nhẽo như mì trụng nước sôi.
Về đến nhà, tôi né mẹ, chạy đi xin bố đưa lại tiền lì xì để dành bao năm.
Tuy tôi hay tiêu vặt linh tinh, chẳng tích được bao, nhưng cũng chưa bao giờ tiêu khoản lớn.
Nghe tôi không đòi tiền tiêu mà là tiền lì xì, bố hơi ngạc nhiên: “Con lấy nhiều thế làm gì?”
Tôi nhỏ giọng: “Đi học thêm ạ. Tiếng anh của con kém quá, Yến Lạc tìm cho con một giáo viên xuất sắc, là bạn của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683653/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.