Sau khi buổi thăm nhà kết thúc, tôi tiễn thầy chủ nhiệm ra về, rồi quay lại rửa mặt mũi chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng lại trằn trọc không tài nào chợp mắt được.
Tôi lôi album ảnh chụp ở Vân Đại ra, lật xem từng tấm một.
Tôi cứ nghĩ điểm thi thử lần hai của mình đã khá rồi, nhưng so với điểm chuẩn mấy năm trước của Vân Đại vẫn còn kém hai, ba chục điểm.
Dù thầy nói tôi thi đỗ không thành vấn đề, nhưng thời gian chỉ còn chưa đầy trăm ngày nữa thôi, liệu tôi có làm được không?
Tôi đặt điện thoại xuống, vỗ mạnh vào mặt mình.
Việc luyện tập chuyên đề rất có hiệu quả, vậy thì tôi phải tiếp tục làm. Phía trước vẫn còn chừng mười lần kiểm tra tuần, kiểm tra tháng và cả kỳ thi thử lần ba. Không cần một bước lên mây, chỉ cần mỗi lần tiến bộ một chút, tích lũy dần dần cũng được mà!
Tôi nhất định phải dùng thẻ sinh viên của mình để ăn cơm trong căng tin của Vân Đại!
Nghĩ đến cá viên và thịt hấp ở đó, tôi lại chợt nhớ tới túi đồ ăn mang về để quên trên xe Cư Diên.
Từ hôm ấy đến giờ anh vẫn rất yên lặng, không giải thích cũng chẳng xin lỗi.
Tôi cũng chẳng biết tại sao hôm đó anh lại nổi hứng đua xe, sau khi tôi rời đi thì anh về kiểu gì?
Không biết bị phạt bao nhiêu tiền, có khi nào còn bị tước bằng lái không...
Tôi kéo chăn đắp kín người.
Chuyện đó... không liên quan gì đến tôi cả.
Không nghĩ nữa! Ngủ!
Không lâu sau, vụ án của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683649/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.