Dù sao cũng là chuyện lớn, bố bị tai nạn xe rồi nhập viện. Cho dù việc học có bận rộn thế nào, tôi cũng muốn xin nghỉ để ở lại bệnh viện chăm bố.
Nhưng bố không cho.
"Bố không sao cả! Bệnh viện bao nhiêu là bác sĩ, lo gì chứ. Mẹ con cũng ở đây với bố, Tiểu Huân tan làm cũng sẽ tới. Con cứ về học hành cho tốt, nghỉ lễ rồi hãy đến thăm bố."
Tôi nói: "Bây giờ lên lớp cũng không học thêm gì mới, chủ yếu ôn và tự học thôi, con mang đề đến đây làm cũng được."
Mẹ bảo: "Ở đây học sao giống ở trường được? Nếu con thật lòng hiếu thảo thì đừng có làm khổ chúng ta. Giờ mới biết hiếu thảo, sao hôm qua không nghe máy."
Bố khẽ thúc mẹ: "Thôi đi!"
Mẹ liếc bố: "Tôi nói sai à? Nếu không tại nó, ông đã không nằm ở đây rồi."
Rồi mẹ nhìn chằm chằm tôi: "Con còn chưa nói cho chúng ta biết đấy. Khuya rồi không thèm về nhà, con với Yến Lạc đi làm cái gì hả?"
Tôi không muốn cãi cọ bên giường bệnh, nên cố hạ giọng: "Con với Nguyên Tố đi ăn đêm, gặp Yến Lạc và Cao Văn nên cùng nhau ăn luôn. Vì điện thoại hết pin nên không nghe được, con không có đi đâu linh tinh."
Mẹ không tìm được lỗi gì chỉ khịt mũi một tiếng, tạm thôi.
Nghĩ đến việc suốt ngày phải ở bệnh viện với mẹ, không biết sẽ phải nghe bao nhiêu lời châm chọc, tôi không biết lúc nào thì chúng tôi lại cãi nhau. Thôi, tôi vẫn nên đi học cho rồi.
Buổi chiều Yến Lạc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683632/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.