Cư Diên đóng tiền viện phí xong quay lại, thấy hai phe đang đối đầu, anh hơi khựng lại rồi đi về phía mẹ và mọi người.
Chị thì thầm gì đó với anh, anh cúi đầu chăm chú lắng nghe thật kỹ. Trong lúc nói chuyện mẹ tôi lén kéo tay chị, nhưng chị không để ý đến bà.
Đoán cũng biết, chắc là chị muốn trả lại tiền viện phí cho Cư Diên, mẹ tôi không cho nhưng chị không nghe.
Dù sao cũng thêm một người lớn, không thể giả vờ như không thấy. Mẹ Yến gắng gượng tinh thần, quay sang hỏi mẹ tôi: "Chị Đinh, đây chắc là bạn trai của Tiểu Huân phải không?"
Người ta nửa đêm nửa hôm còn cố ý chạy đến bệnh viện thăm bố tôi, cho dù mẹ tôi không ưa họ thì cũng chẳng tiện gây sự nữa, miễn cưỡng đáp lời: "Đúng vậy, thằng bé tên Cư Diên. Cư Diên, đây là bố mẹ của Yến Lạc, bạn của chú Liên."
Cư Diên bước tới, chìa tay ra với bố mẹ Yến: "Cháu chào chú, chào dì."
Bố Yến bắt tay anh, mặt đầy vẻ tán thưởng: "Tốt lắm, nghe nói Tiểu Huân có bạn trai, quả thật khôi ngô tuấn tú, chỉ là không ngờ lần đầu gặp mặt lại trong tình huống này."
Mẹ Yến cũng bắt tay anh: "Đứa nhỏ này bận trước lo sau, thật sự đáng tin cậy, lại còn đẹp trai như minh tinh nữa, Tiểu Huân có mắt nhìn ghê."
Cư Diên khẽ mỉm cười: "Quá lời rồi ạ."
Nếu là người khác nói chắc sẽ thấy giả tạo, nhưng từ miệng anh lại nghe rất tự nhiên.
Trong lúc họ đứng trò chuyện phía trước, Yến Lạc quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683629/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.