“Cái gì cơ? Bom ư?” 
Tiêu Kiếm và gã quản gia Tiêu Phúc lập tức đều ngỡ ngàng. 
Mà đúng lúc này. 
Bọn họ nhớ lại tiếng vang cực lớn lúc nãy. 
Trong phút chốc. 
Hai người đều kinh ngạc vô cùng. 
Đám người này rốt cuộc là kẻ như thế nào. 
Sao bọn chúng lại có cả bom chứ. 
Có dám khác người hơn nữa không hả? 
Nghĩ đến đây. 
Sắc mặt hai người đều khó coi cực độ. 
“Ông chủ, quản gia, hai người mau chạy trốn đi, đám người kia hung hãn lắm, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng rất mạnh, nếu rơi vào tay bọn họ, vậy tuyệt đối sẽ chết chắc đấy!” 
Đội trưởng đội bảo an nhìn Tiêu Kiếm và Tiêu Phúc, vẻ mặt khó coi nói. 
“Không sao, tôi tốn nhiều tiền như thế để bồi dưỡng một đội ngũ cao thủ tinh anh, bây giờ bọn họ đều ở trong phòng này, nơi này mới là nơi an toàn nhất, chỉ cần đám người đó dám xông vào đây, chắc chắn tôi sẽ khiến bọn họ có đến mà không có về!” 
Tiêu Kiếm phất tay, tự tin tràn trề nói. 
Mà đúng lúc này. 
Ngoài hành lang truyền đến tiếng bước chân đồng đều. 
Tiếp theo đó. 
Một thanh niên đẹp trai mặc âu phục thủ công nổi tiếng dẫn đầu một đám người che mặt mặc đồ đen bước vào trong phòng. 
Nét mặt của đội trưởng đội bảo an lập tức thay đổi. 
Vì đám người này chính là đám vừa bất thình lình tấn công vào lâu đài! Thấy vậy. 
Vẻ mặt Tiêu Kiếm lập tức sa sầm, ông ta trừng thanh niên đẹp trai dẫn đầu bằng ánh mắt dữ tợn, trầm giọng hỏi: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608857/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.