Bào Tâm Oánh kêu lên một tiếng, xấu hổ núp trong vòng tay của Trần Dương, không dám nhìn anh.
Bầu không khí trong phòng có chút gượng gạo.
"Cảm ơn... cảm ơn anh...”
Bào Tâm Oánh lấy hết can đảm nói với Trần Dương: "Anh yên tâm, tôi sẽ không bắt anh phải chịu trách nhiệm đâu”.
Nhìn vết máu đỏ tươi trên ga giường, anh biết đây là một cô gái ngoan, biết giữ mình. Anh thở dài nói: "Việc đã đến nước này, tôi cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm, nhưng cô cũng biết là tôi đã kết hôn, tôi không thể cho cô danh phận, điều duy nhất tôi có thể làm cho cô là bảo vệ cô cả đời này thôi".
Anh tự hỏi bản thân rằng liệu anh có thể thản nhiên nhìn Bào Tâm Oánh ở cùng với những người đàn ông khác không, đây có lẽ là tính xấu hiển nhiên của đàn ông rồi.
"Có thật không?"
Bào Tâm Oánh vui mừng khôn xiết, giương đôi mắt long lanh nhìn anh nói: "Tôi không cần danh phận, chỉ cần anh đối xử tốt với tôi là được”.
“Đi thôi, chúng ta không thể ở đây nữa”, nói rồi Trần Dương ôm Bào Tâm Oánh vào phòng ngủ tắm rửa, mặc quần áo xong liền hỏi: “Thế nào, có đi được không?
“Có thể… có thể”, cô ta đỏ mặt đáp.
"Mà này, Giả Bình Xuyên thì sao?"
Trần Dương cười nói: "Đừng lo, tôi sẽ gọi người tới xử lý”.
Nói xong, Trần Dương bấm số gọi cho Khuê Tử, nói địa chỉ của mình cho anh ta, sau đó rời đi cùng Bào Tâm Oánh.
"Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929255/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.