“Tổng giám đốc Trần, tôi biết sai rồi, xin anh hãy bỏ qua cho tôi đi”.
Kỷ Thanh Thanh không uổng là diễn viên, vừa nói nước mắt đã lã chã.
Nước mắt giàn dụa thấy mà thương xót.
Đáng tiếc, Trần Dương chẳng chút hứng thú với màn biểu diễn của cô ta.
“Làm nhiều việc xấu ắt tự đào mồ chôn mình”.
Trần Dương bỏ lại một câu rồi dẫn Tô Diệu đi thẳng.
“Tổng giám đốc Trần, xin cậu đấy, xin cậu giơ cao đánh khẽ tha cho tôi đi…”
Chân Kiến đang định đuổi theo thì bị mấy người anh Hùng ấn xuống: “Mẹ kiếp, mày liệu hồn đấy”.
Khi bóng lưng hai người biến mất, Chân Kiến như bị mất hồn, nhũn người ra ngã xuống đất.
Ngay sau đó gã nhận được một cuộc điện thoại, là trợ lý của công ty gọi đến.
Chuyện công ty trốn thuế bị lộ, hiện giờ cảnh sát đã phong tỏa công ty.
Hự…
Chân Kiến thấy cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.
Tiêu rồi, lần này thì tiêu thật rồi…
Cùng lúc đó, ở Hoa viên Cẩm Tú.
Bào Tâm Oánh làm món cá sốt cà chua hạt thông, lần trước cô ta phát hiện hình như Trần Dương rất thích ăn cá.
Món này là cô ta cất công học từ một đầu bếp chuyên món cá.
Nếm thử một miếng, mùi vị chua ngọt vừa miệng, miếng cá ngoài giòn trong mềm, rất ngon.
Chắc anh ấy sẽ thích ăn nhỉ?
Đúng lúc này thì có tiếng gõ cửa.
Ai vậy nhỉ?
Cô ta nhìn cánh cửa, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929253/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.