“Cực Âm Chưởng!”
Bàn tay Trần Dương ngưng tụ chân khí cực âm, vung một chưởng về phía đội quân cổ trùng, thoáng chốc mấy triệu con cổ trùng đã bị đóng băng.
Anh tách Nhật Nguyệt Luân Chuyển ra thành cực âm và cực dương, vừa có thể phát huy sức mạnh tối đa của chúng, vừa có thể tiết kiệm được chân khí.
Bốn người Trương Khởi Phong sắp tuyệt vọng.
Ngô Công mới vừa chết nhưng xuất hiện thêm một người còn lợi hại hơn cả Ngô Công.
Chàng trai này còn trẻ nhưng tu vi lại cao như vậy.
Sau khi tiêu diệt đội quân cổ trùng xong, Diêu Nhân Nhân ngẩng đầu lên nhìn bọn họ với ánh mắt căm thù: “A-ca, giết bọn chúng đi, báo thù cho a-ba của em!”
“Thánh Nữ, tha cho chúng tôi đi. Chúng tôi bị đám người Tạ Quảng dụ dỗ, xin hãy tha cho cái mạng chó của chúng tôi đi”.
Bốn người Trương Khởi Phong quỳ dưới đất dập đầu lia lịa.
Trại chủ, Động chủ bên cạnh cũng vội vàng quỳ xuống đất, lạy xin tha: “Tha mạng, tha mạng…”
Xem như Trần Dương đã rõ.
Chắc là đám người Tạ Quảng lợi dụng lúc Diêu Thánh Nguyên không có ở đây, bắt tay với đám người ngoài này để nội ứng ngoại hợp.
“Nhân… Nhân Nhân…”
A-ba?!
“A-ba còn sống ạ?”, Diêu Nhân Nhân vội vã chạy đến bên cạnh Diêu Thánh Nguyên khóc như mưa nói: “A-ba làm con sợ muốn chết, làm con sợ muốn chết”.
“Đỡ a-ba lên”.
Sau khi Diêu Nhân Nhân đỡ ông ta dậy, Diêu Thánh Nguyên trầm giọng nói: “Bốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929223/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.