Đó là... Cổ Vương 4 cánh?
Nhiều người đều nhận ra con vật nhỏ trên vai Diêu Nhân Nhân.
Không phải chứ, Diêu Thánh Nguyên bồi dưỡng ra Cổ Hoàng 6 cánh đã ghê gớm lắm rồi, ấy vậy mà ông ta còn nuôi thêm một con Cổ Vương nữa.
Đám người vốn định bước lên bắt Diêu Nhân Nhân bỗng đứng sựng lại: "Mọi người đừng manh động!"
Nói xong bọn họ đồng loạt lùi về sau 2 bước.
Phù!
Trần Dương thở phào nhẹ nhõm, anh biết mà, kiểu gì Diêu Thánh Nguyên chả có con bài sau.
"Chít!"
Lúc này, Cổ Hoàng 6 cánh kêu lên thảm thiết, vốn dĩ nó bị thương còn chưa hồi phục.
Mầm thịt trước đây sắp mọc lên cánh thứ 7 đã lặn xuống, bây giờ lại bị nhiều cổ trùng vây đánh thế này, một chiếc cánh của nó đã bị xé nát.
"Phụt!"
Diêu Thánh Nguyên phun ra một búng máu.
Cổ Hoàng bị thương khiến tình hình vốn đã nguy cấp của ông ta càng thêm ngàn cân treo sợi tóc.
"Hay lắm!"
Tạ Quảng vui mừng quá đỗi nói: "Các người bắt Diêu Nhân Nhân đi, Diêu Thánh Nguyên sắp tàn rồi!"
"Nhanh lên, các người sợ cái gì, chẳng phải chỉ là một con Cổ Vương 4 cánh thôi sao? Thả hết cổ trùng của các người ra cầm chân nó đi!"
Kế hay!
Một giây sau, đủ loại cổ trùng phủ đầy trời bổ về phía Diêu Nhân Nhân.
"Khu Trùng Tán!"
Diêu Nhân Nhân bốc một nắm bột trong túi luôn mang theo bên mình rải ra.
Đây là thuốc đuổi trùng mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929217/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.