Trần Dương lạnh lùng nhìn Tôn Cường, cũng không ngăn lại, mà để mặc gã tự tát chính mình.
Thật ra, anh rất thất vọng về Tôn Cường.
"Mẹ, chúng ta về thôi", Trần Dương xoay người, nói với Đường Tĩnh đang nghệt mặt ra.
Đường Tĩnh rùng mình một cái mới có phản ứng, sau đó nhìn Trần Dương với vẻ mặt phức tạp: "Rốt cuộc cậu là ai?"
Trần Dương cười khẽ: "Con là con rể mẹ mà".
Tô Trường Hà ở bên cạnh lập tức nảy ra một ý, đứng dậy, bước đến bên cạnh Đường Tĩnh với vẻ lấy lòng, muốn nắm lấy tay bà ta.
Kết quả bị Đường Tĩnh lạnh lùng từ chối: "Đừng động vào tôi, ông khiến tôi buồn nôn!"
Dứt lời liền đẩy ông ta ra.
"Tĩnh Tĩnh, tất cả đều là lỗi của anh, có chuyện gì chúng ta về nhà đã rồi nói được không?", sau đó ông ta nháy mắt với Trần Dương.
Nhìn khuôn mặt sưng vù của Tô Trường Hà, Trần Dương thấy vô cùng buồn cười, vừa rồi ở ngoài cửa anh cũng đã nghe loáng thoáng được câu chuyện.
Ông bố vợ này của anh được đấy, đêm hôm khuya khoắt chạy đến quán bar quẩy, kết quả chơi gái bị gài bẫy.
Chẳng xơ múi được gì lại còn chọc phải tổ ong.
"Mẹ, hay là chúng ta về đã, có chuyện gì về nhà rồi tính".
Nghe Trần Dương nói, Tô Trường Hà vội vàng phụ hoạ: "Phải đấy Tĩnh Tĩnh, chúng ta về thôi, về nhà rồi tính..."
Dứt lời, ông ta cố kéo Đường Tĩnh rời khỏi phòng riêng.
Sau khi Tô Trường Hà và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929156/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.