Ban đêm.
Trong lúc mơ mơ màng màng, hình như Trần Dương nghe bên cạnh mình có tiếng động.
Mới vừa mở mắt ra đã thấy một thanh bảo kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo nằm vắt ngang cổ anh.
“Không được nhúc nhích, nếu mày dám nhúc nhích, tao sẽ giết mày!”, Thanh Uyển sư thái lạnh lùng nói.
Thanh Uyển sư thái một tay đắp chăn lên ngực, một tay cầm bảo kiếm.
Bàn tay giống ngó sen non lộ ra ngoài chăn, làn da trắng nõn mịn màng kia cực kỳ chói mắt.
“Được rồi, tôi không nhúc nhích, không nhúc nhích…”, Trần Dương nói: “Thanh Uyển sư thái, cô đang qua cầu rút ván đó”.
“Sư thái, nhanh thu kiếm lại đi”, Vu Lan sốt ruột nói: “Anh Trương không phải là người xấu”.
“Thanh Uyển, Lan Lan nói đúng rồi đó. Cậu Trương đây cũng không làm chuyện gì trái với luân thường đạo lý, hơn nữa lúc nào cũng giúp đỡ chúng ta. Chúng ta là người trong giang hồ, phải biết rõ đâu là ân đâu là oán”.
“Hừ, tôi không quan tâm. Tôi muốn giết chết tên dâm tặc này”, nói rồi tay Thanh Uyển sư thái đâm về phía cổ Trần Dương.
Keng!
Bảo kiếm của Thanh Uyển sư thái trực tiếp bị đánh bay.
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh khổng lồ truyền đến cánh tay cô ta.
“Ầm!”
Thanh Uyển sư thái bị luồng sức mạnh đánh cho ngã thẳng lên giường.
Trong nháy mắt, bàn tay vịn chăn của cô ta cũng thả ra khiến sắc xuân làm người ta hoa mắt say mê lộ ra ngoài.
Phương Di kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929135/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.