Bị sốt?
Nghe thấy hai chữ này, sắc mặt Đường Hạo Tuấn lập tức căng thẳng, vội vàng vươn tay ra sờ trán Tống Vy.
Sờ thử, đúng thật là bị sốt rồi.
Trán cô vô cùng nóng, mặt cũng rất đỏ, rõ ràng là bị gió lạnh thổi trong lúc đợi anh.
“Cậu chủ, cô Tống làm sao vậy?” Dì Vương quan tâm hỏi.
Đường Hạo Tuấn thu tay lại, không che giấu được giọng nói nặng nề: “Bị sốt rồi.”
“Đúng là thế thật ư!” Dì Vương cảm khái.
Đường Hạo Tuấn khom lưng bế Tống Vy từ trong xe ra, đi về phía cửa biệt thự.
Dì Vương vội vàng đi theo, che ô cho hai người.
Sau khi vào biệt thự, Đường Hạo Tuấn trực tiếp bế Tống Vy lên phòng ngủ chính trên tầng ba, cũng chính là giường trong phòng anh, sau đó quay người lại dặn dò dì Vương vừa vào cùng: “Dì gọi bác sĩ tới đây ngay đi.”
“Được.” Dì Vương gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho bác sĩ.
Đường Hạo Tuấn cũng không rảnh rỗi, lấy một bộ quần áo sạch sẽ từ trong phòng thay đồ ra thay cho Tống Vy.
Sau đó anh lại đứng dậy đi vào phòng tắm vắt một chiếc khăn lông ẩm, đắp lên trán Tống Vy.
Làm xong những việc này thì bác sĩ cũng tới.
Đường Hạo Tuấn đứng bên cạnh giường, chăm chú nhìn bác sĩ khám cho Tống Vy không rời mắt.
“Cô ấy thế nào rồi?” Đường Hạo Tuấn siết chặt hai nắm tay hỏi.
Bác sĩ mở hộp y tế ra: “Cô ấy không sao, bị sốt bình thường thôi, thêm vào đó gần đây quá mệt mỏi, lại hứng gió lạnh nữa, khí lạnh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482733/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.