Không chỉ mình cô nghĩ như vậy mà Trâu Vũ cũng nghĩ tới, vội vàng chỉ vào Hàn Thư: “Câm miệng, cô có biết cô đang nói gì không?”
“Đương nhiên là em biết em đang nói gì.” Hàn Thư nhìn anh ta, sau đó lại chuyển tầm mắt lên người Đường Hạo Tuấn: “Anh này, bạn gái của anh không phải người lương thiện đơn thuần gì đâu, mà mưu mô âm hiểm lắm đấy.”
“Cô... cô...” Trâu Vũ bị dọa cho suýt chút nữa thì ngất xỉu.
Cái đồ ngu xuẩn tìm chết này, lại dám nói bạn gái của tổng giám đốc Đường như vậy ngay trước mặt anh ta!
Đây còn không phải là vả vào mặt tổng giám đốc Đường giữa chốn đông người, nói mắt nhìn của tổng giám đốc Đường có vấn đề sao?
Hàn Thư không cần biết Trâu Vũ nghĩ như thế nào, chỉ đắc ý nhìn Tống Vy.
Nếu như Tống Vy đã dám hại Trâu Vũ đòi chia tay với cô ta.
Vậy thì cô ta cũng sẽ chia rẽ bọn họ, tốt nhất là khiến cái người kia chia tay với Tống Vy. Cô ta không được yên ổn thì cũng tuyệt đối không để cho Tống Vy được yên ổn.
Tống Vy thông minh tới mức nào, lập tức hiểu được ngay Hàn Thư có ý đồ gì. Sắc mặt lạnh căm nhưng lại không phản bác mà nhìn sang người đàn ông bên cạnh.
Cô không quan tâm Hàn Thư nói cô như thế nào, nhưng lại không thể không quan tâm tới suy nghĩ của anh.
Cô muốn biết, anh có tin lời của Hàn Thư hay không, có cảm thấy cô thực sự là người như Hàn Thư nói, rồi sau đó có ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482732/chuong-439.html