Ngắm nhìn tấm màn phất phơ lây động trong gió, tâm trạng Ngọc Dao lại càng bình tĩnh lạ thường. Nàng rót một ly trà nóng chậm rãi thưởng thức, hồi sau, thấy Uy Viễn vẫn im lặng đứng đó nhìn nàng. Lúc này, Ngọc Dao rót thêm một ly trà nữa, khách sáo mời chàng: “Trà vừa mới pha, uống cùng đi!”
Uy Viễn bước tới bên nàng, ngồi xuống, quan sát thái độ của nàng chăm chú thêm một lúc, rồi mới hỏi: “Nàng đã biết?”
Ngọc Dao khẽ mỉm cười, ngước mắt nhìn chàng, đáp: “Ta chuyện gì cũng không biết, đang đợi chàng nói cho ta nghe đây.”
Chàng nhíu mày, khẽ thở dài: “Ngọc Dao, có những chuyện vốn không như nàng nghĩ đâu.”
Nàng yên lặng, nâng ly trà nhấp một ngụm, đặt ly trà xuống bàn, nói tiếp: “Vậy bây giờ ta cho chàng cơ hội, giải thích rõ ràng với ta đi!”
Ánh mắt chàng nhìn nàng dịu dàng tĩnh lặng như gương, Ngọc Dao đợi rồi lại đợi, rút cuộc chàng vẫn vậy, vẫn im lặng không giải thích điều gì.
Không hiểu tại sao lúc này nàng lại cảm thấy vô cùng tức giận, càng nhìn khuôn mặt an tĩnh kia, lại càng khiến nàng khó chịu, máu huyết ruột gan dâng lên sôi sục. Vạn lời chất chứa trong lòng muốn hỏi chàng, muốn chất vấn chàng, nhưng bây giờ lại không tài nào thoát ra khỏi miệng.
Nàng day huyệt thái dương, đứng lên, quay lưng đi không muốn cùng chàng đối mặt.
Uy Viễn cũng đứng dậy, bước tới muốn ôm lấy nàng, nhưng sau lại thành khẽ đặt tay lên vai an ủi, chàng nói: “Ta không giỏi dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/2629527/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.