Ngọc Dao vẫn ngỡrằng, sau khi phá nát cái đêm động phòng nho nhỏ do Tề Hiếu Phàm dàycông chuẩn bị. Xúc động nghe kể lại tình sử bi thương của hắn cùng ANguyên. Cứ như thế, mà cái duyên gặp gỡ giữa hắn và nàng, cũng trôi quachấm hết. Ai ngờ đâu, thiên hạ rộng vốn lớn biết nhường nào, lại vô tình đụng độ Tề Hiếu Phàm, ngay tại một địa phương nhỏ bé, heo hút như trấnTương Liễu này.
Sáng hôm sau, Ngọc Dao vừa mới thanh toán ngânlượng xong xuôi cho chủ quán trọ, còn chưa kịp cùng sư phụ lên đườngtrở về Phong Tuyết sơn trang, thì chiếc xe ngựa xa hoa của Tề Hiếu Phàmđã lộc cộc đi đến, dừng lại ngay trước cửa.
Đương lúc, Tề HiếuPhàm giơ tay nhấc chân, tao nhã bước xuống xe ngựa. Khi ngước mắt nhìnlên điều đầu tiên hắn chạm phải, chính là cặp mắt đang dùng một nửa conngươi của Ngọc Dao, liếc về phía hắn. Nhưng mà, ngay cả bản thân Tề Hiếu Phàm cũng không ngờ được, là lại còn cơ hội lần nữa gặp nàng .
Trong lòng Ngọc Dao, rõ ràng chỉ muốn bĩu môi ngoảnh mặt bước đi, nhưng ngoài mặt, nàng vẫn ung dung bước đến trước mặt Tề Hiếu Phàm, tựa tiếu phitiếu nói:“ Không quên ta rồi đấy chứ.”
Nằm mơ Tề Hiếu Phàm cũngkhông ngờ, Ngọc Dao chủ động hướng hắn chào hỏi, nhưng định lực phản ứng của hắn lại khá tốt, nho nhã cười đáp lời :“ Cô nương.”
Tề HiếuPhàm nheo mắt suy nghĩ giây lát gấp cây quạt trong tay lại, nói tiếp :“Cũng không giấu gì, ta đã muốn gặp lại cô nương để đích thân tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/2629492/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.