Ngoài cửa thành Khai Phong thành đột nhiên đại tuyết tán loạn, xung quanh rõ ràng là trời quang mây tạnh, chỉ có một nơi này là từng tảng từng tảng hoa tuyết rơi, coi như là kỳ cảnh.
Bạch Ngọc Đường khoát tay áo phủi đi hoa tuyết đong lại trên mặt mình, rồi thấy trước mắt xuất hiện hai ống tay áo bạch sắc tinh xảo.
Ngũ gia bất đắc dĩ nhìn trời, quả nhiên, bị người từ phía sau nhào lên.
“Nhi tử!”
Triển Chiêu thấy Lục Tuyết Nhi đột nhiên từ trên trời giáng xuống, như rơi cùng với hoa tuyết vậy, đang ôm lấy cổ Bạch Ngọc Đường mà cọ, vừa cọ vừa khen nhi tử càng ngày càng suất, quả nhiên là giống nàng bla bla.
Bạch Ngọc Đường bị Lục Tuyết Nhi cọ đến hoảng.
Triển Chiêu đang nhìn thì phía sau xuất hiện hai cánh tay, cũng choàng lấy cổ hắn.
Triển Chiêu vừa quay đầu lại, Ân Lan Từ ôm mặt hắn xoa xoa, “Ngươi thế nào chỉ tăng suất không tăng thịt a! Buồn chết nương rồi, gần đây ăn không ngon sao?!”
Triển Chiêu nhìn trời — haizzz...
Long Kiều Quảng ôm cánh tay ở một bên nhìn hai vị đại mỹ nhân cọ cọ nhi tử nhà mình, nhào tới đứa nhà mình xong lại nhào tới đứa đứng đối diện.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường thường ngày có anh hùng bao nhiêu, lúc này cũng y như chim cút, để yên cho hai vị nương xoa nắn nhào nặn, không hề có sức phản kháng.
Hữu Tướng quân nói ngọt, cười tủm tỉm xáp lại chào hỏi, vuốt mông ngựa nói hai vị bá mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056567/quyen-17-chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.