“Thùng thùng thùng…”
Đêm khuya tĩnh, lão Đàm gõ mõ cầm canh, vừa ngáp vừa đi dọc theo đường ở thành tây Khai Phong.
Lão đầu nhi nửa đêm cùng mấy người bằng hữu uống rượu đánh bạc, hiện tại quán đóng cửa, các bằng hữu đều tự về nhà ngủ, hắn thì đi gõ mõ.
Thành tây so với thành đông thì hẻo lánh hơn một chút, đã hơn nửa đêm, trên đường ngay cả cẩu cũng không có, hơn nữa thành tây nhà hoang nhiều, phụ cận là bãi tha ma lớn nhất Khai Phong, còn có một bãi tha ma chuyên dùng để mai táng những thi thể vô danh, bởi vậy phu canh bình thường không ai chịu đến nơi này.
Lão Đàm được xưng là Đàm đại đảm, từ hơn hai mươi tuổi đã bắt đầu gõ mõ cầm canh ở vùng này, tính ra đã được hai mươi năm, hắn cũng không sợ tối, mỗi ngày đều vui vẻ tự tại.
Lão Đàm lim dim mắt say sưa hát, lảo đảo gõ chiêng, còn ngâm nga một điệu hát dân gian.
Tới chỗ quẹo, lão Đàm giương mắt nhìn lên… Thì thấy trên nhai đạo tối như mực, từ phía xa có một người đang đi tới.
Lão đầu dụi dụi mắt, buồn bực, hơn nửa đêm còn có người ra ngoài a?
Nhưng nhìn kỹ, lão đầu nghĩ có chút không thích hợp — người nọ thấy thế nào cũng giống nữ?
Lão đầu lắc lắc đầu, để bản thân thanh tỉnh một chút, rồi nhìn kỹ lại. Lúc này, lão đầu cũng tỉnh rượu phân nửa, mở to hai mắt nhìn chằm chằm người đang đi về phía mình … Quả thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056442/quyen-17-chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.