Triển Chiêu bọn họ từ Hoàng cung trở lại Khai Phong phủ, Thiên Tôn và Ân Hầu bọn họ đã trở về.
Mấy người hiển nhiên là vừa đến, đại khái là đói bụng, Thần Tinh nhi và Nguyệt Nha nhi đang chử mỳ cho bọn hắn ăn khuya.
Bạch Ngọc Đường nhìn Thiên Tôn đang ngồi ngáp ở bên bàn.
Triển Chiêu cũng nhìn thoáng qua Ân Hầu rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.
Mọi người đây đó đối diện — làm sao mở miệng nói với mấy vị lão nhân gia chuyện để cho bọn họ đến Thái Học viện dạy học a …
Lúc này, nhìn thấy Hồng Cửu nương từ trong phòng đi ra, hỏi Thúy Nhi, “Thúy Nhi, có chăn nào dày một chút không?”
“Có.” Thúy Nhi gật đầu, “Thế nhưng chăn dùng trong mùa đông nên chưa phơi nắng qua …”
“Không sao, treo lên đó là được.” Hồng Cửu nương chỉ chỉ cái giá bên cạnh.
Thúy Nhi ôm tới một cái chăn rất dày, vừa treo lên giá thì thấy Hồng cửu nương đốt lửa sấy chăn, Thúy Nhi giật mình hô lên, “Tơ tằm rất dễ cháy a!”
Đang nói quả nhiên cái chăn “phừng” lửa.
Mọi người cả kinh, rồi thấy Cửu Nương vung tay … Hỏa trong nháy mắt tắt ngúm.
Nhìn sang cái chăn, đã xôm xốp khô ráo.
Cửu Nương ôm lấy vỗ vỗ, rồi đưa vào phòng.
Mọi người đây đó nhìn nhau liếc mắt, hiếu kỳ nhìn vào trong phòng.
Thấy Cửu Nương đặt chăn lên giường, trên giường có người, đang ngủ, Cửu Nương phủ lên hai lớp chăn.
Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn Triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056441/quyen-17-chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.