Trong Khai Phong phủ, Công Tôn ôm nhi tử mập mạp mới vừa ngủ, chợt nghe có tiếng đập cửa khe khẽ.
Công Tôn nhét vào Tiểu Tứ Tử vào chăn, cẩn thận đứng dậy, phủ thêm ngoại bào xuất môn.
Nhìn thấy Vương TriềuMã Hán đứng ở cửa, Mã Hán nhỏ giọng nói với Công Tôn, “Tiên sinh, có án mạng,Triển Đại nhân nói cần ngươi đi khám nghiệm tử thi, còn nói người chết ngươi có quen.”
“Cái gì!” Công Tôn cả kinh, vội vàng đi vào mặc y phục, xách hòm thuốc, theo Vương Triều Mã Hán ra cửa.
Ngồi mã xa tới chân núi Tây Sơn thì thấy Hoàng thành quân đã bao vây núi, Âu Dương Thiếu Chinh đang ngồi trên một tấm bia đá ở sườn núi mà ngáp.
Công Tôn đi tới trước mặt hắn, “Xảy ra chuyện gì?”
“Đều tà môn.” Âu Dương chống cằm lắc đầu, “Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đang ở trong nhà đó.”
Công Tôn cau mày, nhìn thấy thống lĩnh Tào Lan đang đứng bên ngoài chỗ tường bị sập ngoắc mình.
Công Tôn vội vã lên núi, Vương TriềuMã Hán đỡ hắn bay qua tường vây, bên trong nhà đã đốt không ít đèn ***g, Trương Long Triệu Hổ mang theo vài nha dịch đang khắp nơi kiểm tra, thấy Công Tôn tới, liền dẫn hắn đi qua tiền thính, tới phía sau bình phong.
Lúc này trước tấm bình phong có treo hai cái đèn ***g, chiếu phân nửa khoảng sân sáng như ban ngày.
Dù vậy, phía sau bình phong vẫn có treo một thi thể, dị thường đáng sợ.
Công Tôn vừa nhìn liền cau mày, “Là ai hạ thủ a?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056446/quyen-17-chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.