Sau khi Triển Chiêu hung dữ giáo huấn Ân Hậu một trận rồi, còn cảnh cáo hắn không được chạy đến quấy rối Bạch Ngọc Đường
Ân Hậu ngẩng mặt không thèm để ý đến Triển Chiêu, nói cùi trỏ hắn hướng ra ngoài, cực kỳ kháng nghị.
Triển Chiêutìm được Bạch Ngọc Đường trong một cái đình giữa sườn núi, nhưng mà,hình như Bạch Ngọc Đường đang cúi đầu nhìn cái gì đó trong đình.
Triển Chiêu đi đến gần: “Làm sao vậy?”
Bạch Ngọc Đường chỉ chỉ thạch trụ trong đình.
Triển Chiêu quay đầu nhìn, nhíu mày – Chỉ thấy bên trên thạch trụ có một vết máu, vết máu chảy cả trên mặt đất, đã khô đen.
Triển Chiêu nhíu mày: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Bạch NgọcĐường xem xong mặt bàn rồi, lại đến kiểm tra tay vịn lan can, nói: “LụcPhong nói Thu Lương biến mất, không tìm được người, ta nghe một đồ đệcủa hắn nói là sau khi hắn xuất môn hôm qua thì chưa thấy trở về, sau đó ta tìm đến đây thì thấy vết máu vẫn còn mới này, hình như là mới để lại sáng nay.”
Triển Chiêuđến bên cạnh bàn nhìn, thấy trên bàn có một vết xước, mà kiểm tra cẩnthận trên lan can lân cận, hình như là bị một sợi tơ kim loại cắt phải,liền hiểu được Bạch Ngọc Đường đang muốn kiểm tra cái gì: “Ngươi nghingờ hung thủ dùng Bàn Ti Chuyển tập kích Thu Lương sao? Thu Lương làai?”
“Một trongThập đại cao thủ.” Bạch Ngọc Đường quay đầu lại nhìn Triển Chiêu: “Vìsao lại chuyên tìm người của Thập đại cao thủ xuống tay đây?”
Triển Chiêunghĩ nghĩ, Bàn Ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055532/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.