Thập đại cao thủ Phái Thiên Sơn liên tiếp gặp nạn, những điểm đáng ngờ càng lúc càng nhiều, hơn nữa cái câu di ngôn “Ở trong nước” kia của Thu Lương càngkhiến cho mọi chuyện trở nên khó hiểu, thời gian phá án chỉ có mười lămngày, đến nay vẫn chưa có manh mối thì phải làm sao bây giờ?
Triển Chiêu túm lấy Ân Hậu: “Hung thủ kia rốt cuộc là ai?”
Ân Hậu nhúnvai: “Hung thủ là ai ta không biết, nhưng mà có thể đoán được tám chínphần, hẳn là do chút ân oán của Thiên Tôn với Vương Hữu Thành này đi.”
Bạch Ngọc Đường nghiêm túc nghe: “Con không hề nghe sư phụ nói là có ân oán với Vương Hữu Thành bao giờ!”
“Trước đó đã nói, vấn đề không phải ở Vương Hữu Thành mà chính là ở nương tử hắn.”Ân Hậu nghĩ nghĩ: “Các ngươi đừng tưởng tiểu tử Vương Hữu Thành kia làmbinh khí chẳng ra sao, làm mất thể diện của tổ tông hắn. Thực ra hắn làm binh khí rất tốt, lại thực tâm thích làm mấy loại binh khí chuyên đểthưởng thức, đặc biệt là những thứ như hòm khóa lại càng là nhất tuyệt,vừa tinh mỹ vừa đặc sắc.”
Bạch NgọcĐường nghĩ nghĩ, đúng là sư phụ Hắn thích thu thập một số đồ, đặc biệtlà những thứ có cơ quan, Thiên Tôn làm cũng rất giỏi, còn dạy Hắn làmnữa.
“Thiên Tônvới hắn cũng coi như là bạn vong niên, lâu lâu cũng chạy đến chỗ hắnchơi, bởi vì Vương Hữu Thành thường xuyên làm ra mấy thứ để thưởng thứcmới rất đẹp, rất có khả năng tiêu khiển. Hơn nữa, thế nhân đều cười nhạo hắn, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055534/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.