Diệp Vân ngồi ở băng ghế chờ kiểm tra, kiên nhẫn chờ.
Nhớ tới chịmình, lại không khỏi lắc đầu, chị cô nhận được điện thoại báo là hộchiếu có vấn đề, vội vàng chạy đi sửa chữa. Thật là, chắc là lại sơ ý,không có chuẩn bị tốt ở khâu nào đó rồi.
Thật ra chịcô không đi theo cũng tốt. Nhớ tới hôm qua chị cô kích động thế nào, cứnhư là chính chị ấy đi khám thai vậy. Mới buổi sáng đã rất khẩn trương,khiến cho Diệp Vân cũng lo lắng theo.
Nhìn xung quanh, thấy ai cũng có cặp có đôi, nói cười cùng nhau, tiếng cười nói không ngừng truyền đến, thật đáng ao ước.
Chỉ có Diệp Vân một thân một mình ngồi ở đây, mọi người nhìn qua, thầm nghĩ chắc là chồng cô không tới cùng.
Dù sao cô cũng là người chưa kết hôn mà có con, đã có can đảm sinh con thì cũng chẳng cần phải bận tâm đến điều gì.
Giật mình nghe thấy y tá gọi tên mình, Diệp Vân bề bộn đứng dậy, điều chỉnh lại tâm tình của mình, có chút xúc động.
Trong lúckiểm tra cũng không nằm ngoài điều có đoán trước, nhưng vẫn có chút cảmgiác khó xử, cùng khó xử. Lần đầu cô khám thai thế này, cảm giác thẹnthùng dường như đã dâng cao đến mức cực hạn.
Nhìn nữ bácsĩ điềm nhiên rà máy nhẹ nhàng trên bụng mình, Diệp Vân có chút lo lắng. Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh thân thể nhỏ nhắn nhúc nhích trong mànhình, Diệp Vân bỗng rơi lệ. Thai nhi đã phát triển đến mức hình thànhnên một cơ thể nhỏ bé, tư thế co ro bên trong bụng mẹ, cái đầu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-yeu-chi-noi-cung-em/41896/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.