Từ phía cổng trường, tôi nhìn thấymột người đang phóng xe đạp lao vèo vèo về phía chúng tôi. Thầy giáo kiểm trakỉ luật vừa vội vã đuổi theo phía sau vừa hét: -Này em kia, không được đi xeđạp trong trường!
Người đó đeo ba lô đằng sau, đeo kínhđen, đầu hơi cúi xuống khiến cho tóc che lấp hai mắt.
Triển Khải Dương nói: -Cậu ta vộivàng đi hái nấm hương à?
Người đó nhấn pê đan, lao vù vù quađám đông. Hình như anh ta muốn dừng lại ở chỗ tôi mà Hạ Đóa Tuyết đang đứng.Kết quả không thành, chiếc xe lao như bay về phía chúng tôi. Tôi nhanh chânnhảy ra kịp, chỉ khổ cho Hạ Đóa Tuyết bị chiếc xe tông phải. Tôi và Triển KhảiDương nhìn thấy vậy liền vội vàng đỡ Hạ Đóa Tuyết dậy.
Tôi vừa đến gần liền phát hiện rangười phóng xe đạp vù vù ban nãy không ai khác chính là Kì Ngôn.
Tôi rất muốn đánh cho anh ấy mộttrận, tôi thề là tôi rất muốn đánh Kì Ngôn. Nhưng tôi đã nhẫn nhịn. Tôi khôngmuốn người khác biết mối quan hệ giữa tôi và Kì Ngôn.
Tôi lạnh lùng hỏi: -Này bạn, xin hỏibạn đến nhà quốc hội để họp hay là đi ứng cử chức chủ tịch nước thế hả?
Triển Khải Dương dìu Hạ Đóa Tuyếtđứng dậy rồi nói: -Làm cái trò gì thế không biết? Hạ Đóa Tuyết, cậu họcTakewondo để làm gì thế hả? Tiểu Mạt tàn….- Triển Khải Dương vừa nói đến chữ“tàn” liền giật mình nhớ ra, vội vàng nói lảng đi: -Đến Tiểu Mạt còn nhảy tránhkịp, thế mà cậu…
Hạ Đóa Tuyết ôm chặt lấy đầu gối suýtxoa: -Tôi nhìn thấy trai đẹp nên như bị bắt mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-uoc-em-khong-the-thay-doi/40541/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.