Đôi võng tử màu nâu nhẹ nhàng mở ra rồi khẽ nhíu lại vì bắt gặp ánh sáng bất ngờ, Băng dùng tay dùi dụi hai mắt, cô không biết sự xuất hiện của một người khác trong này.
Băng chỉ thấy, cô vừa trải qua một giấc ngủ thật đẹp và cô không có ý tưởng quan tâm thứ gì khác.
Đôi chân trần của Băng rời khỏi chiếc giường Kingsize xa hoa đê mễ, hướng người bước tới cánh cửa.
Băng bước chậm rãi, từng bước nhẹ tênh mơ hồ như lướt qua sàn gạch.
- Đứng lại!
Băng quay người tại chỗ vừa phát hiện âm thanh, một người con trai thật đẹp, đẹp và dũng mãnh như một vị thần quyền năng, Băng thấy mặt anh có sự phẫn nộ.
Đôi mắt màu nâu trong veo không chút gợn sóng, nhìn người con trai trước mặt.
Mặt anh giãn ra, trong đáy mặt lộ rõ tia tán thưởng
Cô ấy không sợ hắn sao?
Hắn, Triệu Dĩ Khang! Là con người sinh ra để người khác phải run sợ quỳ rạp dưới chân nhưng có lẽ...
Hắn thấy trong mắt cô luôn giữ nguyên sự bình thản không rõ tên
Bất cứ lúc nào? Cô ấy vẫn bình thản được sao
Thật thú vị....
- Em trả ơn với ân nhân như thế sao, người đẹp? - Khang tiến lại vuốt mái tóc mềm mại của Băng, mắt anh nhíu lại khi thấy vài lọn tóc có dấu cắt của kéo.
-..... - Băng nhẹ nhàng chớp mắt, như muốn nói: về điều gì cơ?
Nhưng nó vô tình làm tim ai đó lỡ nhịp, cô bé này là đang thử thách lòng sói của hắn sao?
Hắn bất động, có ai biết hắn đang phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-cua-anh-trang/37820/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.