Sáng, hai cô hầu chịu trách nhiệm thu dọn phòng cậu hai dĩ nhiên thực hiện trách nhiệm của mình, nhưng.....
Một mảng hỗn độn.
Mọi thứ tại phòng không cần ở vị trí như trước. Chăn gối bị vứt vật vã trên sàn,.... v. vv
Một trong hai cô, tìm thấy chiếc sơ mi tối qua của Phong và cuộc tranh dành xẩy ra.
- Của tao, tao nhìn thấy
- Của tao, ăn nói xằng bậy....
............
Chiếc áo bị dành dựt, rơi trên mặt đất
Từ trong nhà tắm, một bóng hình cao lớn tiến vào.
Dừng cặp mắt đã hằn vài tia giận dữ lên hai cô hầu gái.
Cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể mình, hai cô liên tục cướp lời nhau:
- Cậu hai..... chúng em dọn phòng cho cậu
- Dạ... đúng, đúng ạ .
Phong nhìn chăm chăm vào chiếc áo sơ mi màu trắng trên tay một cô hầu gái, và tức thì....
Đoàng.....
Cô hầu chết trân tại chỗ, buông chiếc áo ra.
Phong cúi người, lượm chiếc áo:
- Ra-Ngoài - Phong gằn từng chữ, các bạn đã nghe giọng nói có thể giết đứng tim ngời khác chưa? Bây giờ có rồi đấy.
Cô hầu lúng ta lúng túng chạy ra khỏi chốn địa ngục ấy, trong đầu cô còn phảng phất lại hình ảnh ấy, nó mờ ẩn hiện lên trong mắt cô,.... cảnh một người con gái nằm dưới viên đạn chết trân, không kịp khép hờ đôi mắt.....
Có lẽ cô không biết mình đã phạm sai lầm lớn nhất...
Chiếc áo đó không đơn thuần là chiếc áo của Phong....
Nó còn có máu.... và vị mặn trong nước mắt của Băng.
-----------------------------------
Khiết Băng:D
-----------------------------
- Cô, dậy ngay đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-cua-anh-trang/37819/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.