Khang nhìn Băng, cái liếc hờ hững không rõ ý, cúi đầu tiếp tục việc của mình nhưng....
Có lẽ là cô tiếp viên không vừa mắt, thể nào mà Khang lại dung túng cho cô ta như vậy?
Cô dùng tay đưa mặt Khang ra xa, liếc thân ảnh bé nhỏ đang đứng yên không quay đầu bên cạnh, mắt Băng nhìn ra ngoài cửa sổ, đáy mắt trong veo vô hồn không lẫn chút tạp chất.
- Khang, em luôn không thích những kẻ phá đám, anh.....- Ngữ điệu mềm dẻo, tay cô ta vuốt vuốt bờ ngực rắn chắc của Khang, nhưng
- Nhiều lời! Tiếp tục hay cút - Khang ngắt luôn lời cô ta, ánh mắt sắc bén nhìn nữ nhân tóc tai lòe loẹt, đồ thiếu vải trong lòng mình, lạnh lùng nói.
Người ngoài ai nhìn vào mà không cảm thấy Khang đây là dung túng cho Băng, chỉ có điều Băng vốn không quan tâm đến điều đó, bàn chân nhỏ lại bước, từng bước, từng bước thờ ơ, ánh mắt vẫn dán khung cảnh nơi cửa sổ, cái nhìn nhàn nhạt vô hồn bí ẩn.
Khang chính thức bỏ cuộc, sức chịu đựng có giới hạn, Khang buông ả nữ nhân trong lòng mình, bước hừng hực đến Băng, hung hăng áp sắt thân hình nhỏ nhắn nơi vách tường.
Khang nhìn Băng, cái nhìn đầy phẫn nộ.
- Tại sao? Tại sao? Tại sao em lại như thế? Tại sao có thể thờ ơ như thế? Tôi chính là không thể chịu nổi em, nếu muốn chiếm lấy thân thể em thật dễ dàng, nsoi cho ta biết, làm thế nào để có được trái tim em?
-..... - Mắt Băng vẫn không rời ánh nhìn nơi cửa sổ, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-cua-anh-trang/37821/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.