Ngày hôm sau, khi tỉnh lại, Hàn Trác Vũ vẫn còn gục trên bàn máy tính, nhưng cơ thể cậu lại không đau nhức chút nào. Cậu ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, phát hiện đồng hồ vẫn chỉ như thường ngày, đúng vị trí 5:30, không lệch một phút nào.
“Kí chủ đã dậy rồi à? Chào buổi sáng!” Không ngờ 9527 cũng dậy sớm như vậy, nịnh nọt chào hỏi.
Hàn Trác Vũ không để ý tới nó, đi vào phòng tắm rửa mặt.
“Kí chủ không muốn xem bài viết hôm qua của chúng ta nhận được phản ứng như thế nào sao?”
Hàn Trác Vũ yên lặng nói không.
“Kỳ thật cũng chẳng có gì để xem, tôi tin tưởng quần chúng nhân dân nhất định sẽ trả lại công bằng cho chúng ta!” 9527 lại càng thêm nịnh nọt, “Ngày hôm qua tôi đã thêm hai điểm độ thánh khiết cho kí chủ, kí chủ có cảm nhận được không?”
Hàn Trác Vũ đặt tuýp thuốc kem đánh răng xuống, thừa lúc cầm ly nước, liếc nhìn mình trong gương.
9527 phấn chấn, giọng nịnh nọt, “Kí chủ, cậu nhìn mái tóc đen mượt của cậu, nhìn làn da trắng mịn của cậu, nhìn cơ thể mềm mại của cậu, cậu bây giờ quả thật là thiên sứ rơi xuống trần gian! Đặc biệt là đôi mắt kia, đôi mắt ấy còn sáng hơn cả sao trên trời, nó chứa đựng sức sống của cả thế gian này, mang theo linh hồn của tự nhiên, trên thế giới này, không có ai đẹp hơn cậu! Nhìn khí chất của cậu xem, im lìm lặng lẽ biến thành tràn đầy sức sống; tối tăm u ám biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-phong-he-thong/2009918/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.