- Tần Trương!
Ngay khi cả ba người tưởng chừng như không thể cứu vãn thì bỗng từ đâu xuất hiện hàng ngàn sợi tơ đỏ kết thành sợi dây luồn qua người Ngũ Ca mà giữ cậu lại. Tần Trương ngẩng cao đầu nhìn lên trên, cậu thấy Bạch cốt Tân nương một tay cố níu lấy mỏn đá, tay kia liên tục thả hàng những sợi tơ xuống. Nhìn khuôn mặt nhăn nhó của nàng, Tần Trương biết rằng người thiếu nữ đang dồn hết sức để giữ ba người lại
- Mau bám vào! - Bạch cốt tân nương hét lớn.
Chỉ thấy Ngũ Ca đưa tay mò mẫn sờ rồi bám vào một khe đá ở gần đó. Tần Trương cũng nhanh chóng làm theo. Còn đứa bé kia vì cũng quá sợ hãi mà biến thành một làn khói nhỏ rồi bám vào tay cậu.
- Hai người không sao chứ! - Ông Sở nói vọng xuống
- Chúng cháu vẫn ổn ạ
Đến lúc này cả nhóm mới thở phào nhẹ nhõm. Bạch cốt tân nương thả lỏng tay khiến cho những sợi tơ cứ thế mà tan ra và rũ xuống mềm oặt. Còn ở phía dưới kia chắc có lẽ vì do sương mù có phần dày đặc nên không có ai phát hiện ra sự bất thường này
- Nãy có phải người kia vừa rơi xuống không?
- Đâu hình như bám được vào vách núi rồi thì phải
- Nguy hiểm quá đi tôi vốn sợ độ cao thì phải làm sao?
Tần Trương chỉ láng mán nghe thấy xì xào bàn tán từ phía dưới vọng lên. Khế liếc nhìn xuống dưới cậu giật mình khi nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3721207/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.