- Mọi người đang làm gì ở đây vậy?
Nghe thấy lời nói đó, mọi người ai nầy đều hoảng hốt mà quay lại phía sau. Một thân ảnh bé nhỏ mờ mờ đứng giữa rừng núi hoang sơ đang nhìn họ với đôi mắt đỏ rực nhưng lại ẩn chứa sự ngây thơ trong sáng đến lạ kì. Một đứa bé trai ư ? Sao nó lại ở đây chứ? - Tần Trương thầm nghĩ. Nhưng cậu chưa kịp phản ứng gì thì đã có một luồng khí đỏ vụt qua khiến mái tóc cậu màu đen huyền của cậu khẽ rung rinh. Chỉ thấy Bạch cốt tân nương rất nhanh đã tiến đến trước mặt cậu bé kia, túm lấy cổ áo và nhấc bổng cậu ta lên trong sự ngỡ ngàng của mọi người
- Từ tiểu thư! Cô làm gì vậy, mau bỏ đứa trẻ ấy xuống! - Tần Trương hét lớn.
Nhưng Bạch cốt tân nương vẫn không có chút phản ứng gì như thể lời nói kia chẳng hề lọt vào tai cô chút nào. Tần Trương định lao lên ngăn cản nhưng cậu chặng lại bởi một luồng sát khí đang nổi lên như vũ bão từ người phía trước. Tay của Bạch cốt tân nương ngày càng siết chặt hơn như thể nàng muốn bẻ gẫy cái cổ gầy gò xưởng xẩu kia ra làm trăm mảnh
- Khụ, khụ...Tỷ....tỷ.đau quá...hức hức...
Bỗng một thứ chất lỏng đặc quánh từ từ trào ra từ đôi mắt đỏ rực sâu hoắm như vực thẳm kia. Đứa trẻ vừa khóc vừa cựa quậy yếu ớt như một thú nhỏ thoi thóp trước mãnh thú thú to lớn. Thấy vậy Bạch cốt tân nương chợt giật nảy mình, buông tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3649079/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.