Ha ha vậy để ta xem ngươi có đỡ lại được thứ này không?
Lời vừa dứt, tên cướp phóng về phía Tần Trương ám khi đã được giấu sẵn trong người rồi thừa cơ cùng với những tên còn lại bỏ chạy. Do trở tay không kịp Tần Trương đã bị vật nhọn đâm trúng cánh tay. Cậu toan đuổi theo cơn đau đã kéo đến khiến cậu không tài nào đứng dậy nổi. Ngũ Ca bèn đỡ cậu dựa vào gốc cây gần đấy, rồi y xé manh áo quấn chặt vết thương nhưng máu vẫn không ngừng tuôn ra ướt đẫm cả một mảng lớn trên người Trương.
- Không ổn rồi có vẻ trong tên có độc, Ngũ Ca vẻ mặt đầy lo lắng
- Không sao đâu, tôi không sao...
Tần Trương thở dốc mặt tái hẳn đi trắng bệch, Ngũ Ca thấy vậy bèn cõng cậu lên lưng ra sức chạy về phía ngôi làng. Chả biết đi bao lâu nhưng đến lúc trời tối mịt dù đã vào được làng nhưng họ vẫn không tìm thấy ai cả. Đến lúc chập tối trời bắt đầu đổ mưa tầm tã. Ngũ Ca đã kiệt sức ngã khuỵu trước một ngôi nhà nằm ngay dưới một tản đá lớn. Cậu vẫn cố đỡ lấy Tần Trương đang trong cơn mê man nhưng rồi do quá mệt mà cậu đã ngất lịm đi trước thềm nhà.Trong mơ hồ cậu thoáng nhìn thấy bóng một người phụ nữ áo đỏ đang từ từ tiến lại.
- Này cậu gì ơi tỉnh lại đi!
Ngũ Ca choàng tỉnh giấc bởi tiếng nói thủ thỉ bên tai. Mắt cậu mơ hồ nhìn về phía bên nơi có ánh lửa đang bập bùng cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3571371/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.