Các ngươi là ai mà dám tới địa bàn của bọn ta.
Một toán cướp từ đâu xuất hiện đang đứng sừng sững trước mặt hai người. Nhìn sơ qua thì có tầm khoảng hơn 20 người thanh niên cao to mặc đồng bộ nam trang màu đen, tay cuốn xà cạp đỏ, mặt mũi bịt kín. Tên cầm đầu thì có vẻ nhỉnh hơn chút, tay hắn cầm con mã tấu dài sáng loá chĩa thẳng về phía hai người. Ngũ ca bèn đứng dậy tiến lên phía trước che chắn lấy Tần Trương ở phía sau:
- Chúng tôi chỉ là người khách du hành qua đây không biết đã có điểm nào mạo phạm đến các vị huynh đài đây.
Tên tướng cướp đáp lại:
- Tao không cần biết, đây là địa bàn của bọn tao,chúng bay vào muốn vào phải cống cho tụi này ít nhất 50 lạng bạc. Nếu không thì..."
Đám cướp đồng thanh hô to:
- Lột sạch đồ, giết không tha! Lột sạch đồ,giết không tha!
Ngũ Ca thấy sự trắng trợn ghê gớm ấy của bọn cướp, sự tức giận trong cậu bộc phát, hai tay nắm chặt môi mín chặt định lao lên động thủ.Tần Trương vội giữ lấy tay y, ra hiệu bằng ánh mắt cho y bình tĩnh lại. Rồi cậu kéo y ra phía sau để tự mình đàm đạo với toán cướp:
- Thật sự chúng tôi chỉ là kẻ hành khuất lang thang không thể lấy đâu ra 50 lạng bạc để cống nạp được mong các vị rộng lượng bỏ qua. Với lại đây cũng là lần đầu chúng tôi tới đây nên không....
- Mày im!
Tần Trương chưa kịp nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3571370/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.