Đối mặt với gã áo đen đang vụt đến như một tia chớp xẹt, Lỗ Ân chỉ còn cách thoái lui, thoáilui một cách gấp gáp. Vì trong tay ông không có đao, và cánh tay phảikhông thể cử động. Vì ông không biết gã áo đen này có bản lĩnh gì mà dám tung cả thân người phóng tới.
Nói rằng gã vụt đến như một tiachớp, không chỉ vì tốc độ của gã rất nhanh, mà cơ thể gã thực sự lóe ranhững tia sáng trắng xanh hệt như chớp giật. Thì ra, khi cánh tay của gã vận lực ra đòn, lớp vải đen trên cánh tay bỗng toạc ra, để lộ ba lưỡidao sắc bén, lần lượt ở mé dưới và mé ngoài của cánh tay.
NgườiĐao mười sáu lưỡi! Quả nhiên là Người Đao mười sáu lưỡi, Lỗ Ân khôngkhỏi ớn lạnh trong lòng. Ông đã biết tại sao gã áo đen dám lao cả ngườiphóng tới, vì toàn bộ cơ thể gã đều là những mũi đao sắc nhọn.
Mặc dù Lỗ Ân cũng từng là thiết huyết đao khách, nhưng thân phận của ôngchỉ là một thị vệ, là một lính quèn, vì vậy không biết nhiều chuyệntrong võ lâm, đặc biệt là những kỹ xảo vô công cao siêu và có phần tàmôn. Nhưng vì vũ khí ông sử dụng là đao, nên ông đặc biệt quan tâm đếnnhững ngón võ, những môn phái có liên quan đến đao. Hễ có thời gian rảnh rỗi, ông lại bỏ trăm phương nghìn kế tìm đến những cao thủ võ lâm đểcầu học đao kỹ. Ngay cả khi đã vào nhà họ Lỗ, ông vẫn thường xuyên liênlạc với bạn bè trước đây, nên cũng nghe ngóng được ít nhiều biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-lo-ban/1925299/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.