Trời mấy phút trước còn nắng đẹp, mấy phút sau mây mù đã kéo đến che kín bầu trời. Khánh Đan đã cố gắng thu dọn nhanh chóng để xuống núi mà vẫn không kịp. Mưa lớn trút xuống làm mắt cô không thể nào mở lớn. Nước mưa hòa cùng nước mắt khiến đôi ngươi cô cay rát. Khánh Đan dò dẫm từng bước theo bậc thang trơn trượt xuống núi.
Bỗng sét đánh ngang trời, quét qua ngọn thông trên đầu cô làm cô sợ đến xanh mặt, hét lên thất thanh. Cả cơ thể mất thăng bằng trượt ngã theo triền đồi. Cả người cô ướt mem, bùn đất và lá khô bám đầy tóc tai mặt mũi. Tiếng sấm sét vẫn không ngừng nã xuống đầu khiến Khánh Đan sợ run. Những hình ảnh đáng sợ trong quá khứ bỗng chốc kéo về bủa vây lấy Khánh Đan, không cho cô quyền phản kháng.
***
- Mày là con thiên lôi! Đồ xấu xí! Đồ con thiên lôi không ai thèm chơi với mày!
- Mày là đồ xui xẻo! C.hết đi! Tránh xa bọn tao ra!
Những đứa trẻ con khoảng chừng mười tuổi đang vây lấy một bé gái nhỏ xíu bị trói chặt vào cột bê tông phía sau một trường tiểu học. Bọn trẻ vừa chửi, vừa cười vừa lấy bùn nhão ném vào người cô bé kia. Một cục bùn bay thẳng vào gương mặt bên trái của Khánh Đan, đám trẻ cười ồ lên:
- Kìa tụi bay! Mặt nó đen xì cả rồi kìa.
- Ném ch.ết nó đi! Đồ xui xẻo! Đồ xấu xí!
Khánh Đan nhỏ xíu bị trói chặt chân tay bằng sợi dây ni lông, càng cựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471333/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.