Thế nhưng Huy Vũ lại không nghĩ giống cô. Anh tự hỏi, cô làm nhiều việc để cưới được anh, cuối cùng lại muốn hai người sống xa lạ trong một mái nhà mà không vướng bận nhau sao? Nghĩa là cô đang khẳng định cô vì vị trí thiếu phu nhân Trần Cao mới cưới anh chứ không hề có ý định sẽ yêu thích anh có phải không?
Càng nghĩ càng làm cho anh thấy lửa giận cháy lên phừng phừng. Anh vô thức siết chặt tay vào ly trà, hậm hực hừ lạnh một tiếng rồi uống cạn ly trà trái cây mát lạnh trên tay.
Huy Vũ phóng tầm mắt về phía xa, một đám mây đen ngòm từ phía đông đang ùn ùn kéo tới y như sự tức giận của anh lúc này. Anh lạnh lùng đáp:
- Người đàn bà vì tiền mà phá vỡ hạnh phúc của người khác thì không được phép lựa chọn điều mình muốn. Tôi không cho phép cô hạnh phúc thì cô không được quyền hạnh phúc.
Lời anh nói sắc hơn dao, lạnh hơn băng chạm vào trái tim Khánh Đan. Cô nhìn anh, hóa ra trong anh chưa bao giờ buông bỏ hận thù với cô. Vậy mà cô đã mơ tưởng có thể hòa thuận với anh cơ đấy, đúng là ảo tưởng. Cô âm thầm thở dài, nhắm mắt chấp nhận sự an bài của số mệnh.
Bất ngờ Huy Vũ có chuông điện thoại, là Minh Trang gọi đến. Huy Khánh nhìn qua Khánh Đan, cô mỉm cười như bản thân không hề buồn:
- Anh nghe máy đi.
Huy Vũ nghĩ ngợi thế nào liền đứng dậy, bước ra xa hơn để nghe máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471332/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.