Nghe cô ấm ức phân trần xong thì bà Ánh Tuyết thở phào một cái. Bà đã hiểu rõ vấn đề, tuy nhiên lại chẳng chút lo ngại. Bà đưa mắt nhìn về cô Tâm, ra hiệu cho cô đưa chiếc vali quay trở lại phòng cho Khánh Đan sau đó lại nắm tay cô, đưa cô đi lại chỗ bàn khách, cùng ngồi xuống. Khánh Đan vẫn đang trong tâm trạng rối bời nên hoàn toàn không để ý đến xung quanh, cũng không để tâm thái độ của bà Ánh Tuyết ra sao.
Bà Ánh Tuyết nói:
- Chuyện hôn ước của con và Huy Vũ nhất định phải tiến hành. Mẹ sẽ không hủy bỏ nó với bất cứ lý do nào. Con là cô con dâu vàng của mẹ, ngoài con ra, mẹ sẽ không chấp nhận một đứa con gái nào bước vào cửa. Con đừng suy nghĩ nhiều, cứ an tâm chuẩn bị làm cô dâu xinh đẹp nhất. Mẹ đã bàn bạc xong xuôi với ba mẹ của con rồi, sau tết nguyên đán chúng ta sẽ tổ chức đám cưới.
Lúc này Khánh Đan mới bình tâm lại, nhưng vẫn không dám tin rằng bà Ánh Tuyết đã an bài xong mọi chuyện. Thế mà cô còn lo sợ bà sẽ lật lọng, sẽ đuổi cô đi sau khi con trai tỉnh dậy cơ đấy. Khánh Đan không khóc nữa, ngoan ngoãn nhìn bà Ánh Tuyết với đôi mắt long lanh biết ơn. Bà Ánh Tuyết mỉm cười hỏi nhỏ:
- Nói mẹ nghe, con thật lòng yêu Huy Vũ rồi phải không?
Không như lúc đối diện với Bát Vĩ, lần này Khánh Đan vô cùng tự tin để nói thật lòng mình. Cô gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471314/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.