Sau khi hoàn thành xong công việc, hai người cùng dắt tay nhau lên bờ. Trong lùm cây cỏ gần đấy. Ngọc bỗng nảy sinh ý đồ xấu. Nãy giờ nàng cảm thấy chưa đủ. Nàng biết họ chỉ được thoả mãi đêm nay thôi. Ngày mai họ sẽ bắt đầu một cuộc huấn luyện nghiêm khắc, đối diện với những trận chiến khốc liệt, vì vậy cô muốn được buông thả thêm chút nữa.
- Thương này, Ngọc muốn một chút nữa.
- Chưa đủ hả.
- Có lẽ sẽ rất lâu nữa chúng ta mới được như thế này.
- Được, vậy mình xoã thêm chút nữa nha.
Thương liền kéo Ngọc lại để hôn nàng. Vừa hôn hai người vừa di chuyển vào chỗ kín đáo, Ngọc đẩy Thương nằm xuống còn nàng quỳ gối, cúi mặt xuống nơi riêng tư của cô. Dưới ánh trăng chiếu vào, nơi đó thật đẹp. Nàng cúi xuống hôn cô như cô đã từng làm với nàng. Thương thấy như vậy chưa đủ. Cô ngồi dạy ấn nàng nằm xuống. Sau đó quay người lại nằm ngược chiều lên người nàng. Ở tư thế đó. Hai người đều được thưởng thức món ăn của nhau...
Mặc đồ lại nghiêm chỉnh, hai người ngồi trên bờ suối, lưng nàng tựa vào cánh tay cô.
- Thương à...
- Thương nghe.
- Nếu trên chiến trường, có chuyện gì rủi ro với Ngọc, Thương nhớ phải ở lại sống tốt nha.
- Đừng nói gở.
- Chúng ta không thể biết được ngày mai ra sao. Nên Ngọc muốn dặn trước vậy thôi.
- Vậy nếu người ra đi trước là Thương thì sao?
- Ngọc... Ngọc không biết có thể vượt qua được không nữa.
- Thôi, không nói tới điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-duoi-anh-trang/269961/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.