Cô dâu Địch Tử Uyên đã chuẩn bị xong, dũng sĩ Mạnh Kình cũng đã trang bị đầy đủ, hiện tại chỉ chờ bình minh chính thức ló dạng, hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng.
Trước khi hành động, Phương Cô lại nướng thêm một con gà. Bà ta nói lần này đã cải tiến cách nướng, còn quét thêm một lớp mật ong.
Mạnh Kình gặm đùi gà, còn Địch Tử Uyên chỉ có thể ngồi bên cạnh nhìn thèm thuồng, vì sợ lớp trang điểm bị hỏng, ảnh hưởng đến nhan sắc hoàn mỹ không tì vết.
Có lẽ ánh mắt của anh quá đáng thương, Mạnh Kình chú ý đến, cô quay đầu sang một bên, suy nghĩ chốc lát rồi ra lệnh.
“Há miệng.”
“A.”
Cô xé thịt gà thành từng miếng nhỏ rồi nhét vào miệng anh, thậm chí còn thêm một miếng gan gà. Động tác thuần thục đến mức không làm môi anh dính một giọt dầu nào.
Tầng mây nơi chân trời bị gió thổi tan, ánh bình minh dần ló dạng, trời vừa hửng sáng.
Quân Quân vốn đang nằm bò trên bệ cửa sổ ngáp ngắn ngáp dài, bỗng nghe tiếng mưa rơi lộp bộp trên song cửa, nó lập tức giật mình tỉnh giấc.
“Trời mưa? Mẹ ơi, trời mưa!”
Trời vẫn trong xanh không một gợn mây, nắng ấm chan hòa, nhưng cơn mưa lại trút xuống ào ạt, nhanh chóng biến thành màn mưa dày đặc, nước đọng trên mặt đất phản chiếu ánh sáng xanh lam lung linh như pha lê.
Mưa giữa trời nắng, cảnh tượng đẹp đẽ, nhưng với những người trong cuộc, lại không phải chuyện tốt lành.
Phương xa, bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-moi-cua-than-linh/3732176/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.