Mạnh Kình vừa đi được nửa cầu thang, Địch Tử Uyên từ phía sau tiến đến gần, kề sát bên tai cô thì thầm.
“Kình Kình, bên cửa sổ có khuôn mặt của một cô bé, hình như không phải người, đang nhìn chằm chằm chúng ta.”
Mạnh Kình xoa tai, nhìn theo hướng tay anh chỉ, nhưng lúc này ngoài cửa sổ rỗng tuếch, chẳng có gì cả.
Địch Tử Uyên đang thắc mắc, chợt nghe tiếng mài dao dưới bếp dừng lại, hình như chủ nhà đang tiến về phía này.
Nhưng đối phương là quỷ, quỷ không có bóng, di chuyển cũng không phát ra tiếng động, bọn họ không thể phán đoán.
Mạnh Kình dừng lại vài giây, nâng tay lên, chiếu đèn pin xuống dưới cầu thang.
Đúng vậy, chẳng biết từ lúc nào, đối phương đã đứng bên dưới.
Hắn vốn thoạt nhìn như dân làng chất phác mặc áo vải xám, nhưng lúc này, khuôn mặt đầm đìa máu, hốc mắt trũng sâu, vẻ mặt hung ác, rõ ràng đã biến thành đồ tể biến thái.
Con dao làm bếp trong tay hắn được mài sáng loáng, không nghi ngờ gì nữa, chỉ cần dùng đủ lực là có thể chém đứt cổ họng của bọn họ tại chỗ.
Địch Tử Uyên khẩn thiết xin chỉ thị của đội trưởng: “Chúng ta tiến lên hay lùi bước đây?”
“Lùi bước.” Vì không xác định được giá trị vũ lực và mức độ sát thương của đối phương, Mạnh Kình đưa ra quyết định tương đối lý trí: “Nhảy cửa sổ ra ngoài.”
Vừa dứt lời, lập tức thấy quỷ nam kia hoàn toàn nổi điên, dùng cả tay lẫn chân bò lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-moi-cua-than-linh/3717657/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.